1. Hạnh phúc như một con bướm vậy. Khi bạn càng rượt đuổi thì nó càng bay xa hơn. Còn khi bạn không để ý tới nó, nó lại tự bay đến gần bạn.
Tham khảo: Tôi nhớ đến một câu chuyện về cô gái mải miết chạy theo một con bướm trong ý niệm rằng, con bướm ấy chính là hạnh phúc. Cô càng chạy, con bướm lại một bay xa hơn. Và cuối cùng, trong lúc say đắm ấy, cô đã chạy đến vực sâu rồi rơi thỏm xuống mà không hay biết. Câu chuyện về cô gái ấy cũng như câu chuyện về cuộc đời. Chúng ta cứ tất bật chạy theo thứ hạnh phúc xa rời để rồi tất cả đều rơi vào kết cục chung. Chúng ta có thể khác nhau vạch xuất phát, nhưng điểm kết là như nhau. Bình an, hài lòng, tận hưởng và khai phóng bản thân trong từng giây phút trên hành trình ấy sẽ giúp chúng ta dễ chịu hơn rất nhiều. Bạn thấy đó, vẫn là một cuộc chạy đua, vẫn là một kết quả, thế nhưng, sự thay đổi cách nhìn nhận sẽ dẫn đến sự bình an khác nhau trong tâm hồn.
2. Tích cực lên, đừng buồn nữa, cố gắng lên. – Đó là lời khuyên tàn nhẫn nhất mà tôi từng nhận được.
Tham khảo: Tích cực lên, đừng buồn nữa, cố gắng lên. – Đó là lời khuyên tàn nhẫn nhất mà tôi từng nhận được. Tại sao? Tôi cần được buồn trước nỗi đau, cần được khóc trước những tổn thương, cần yếu mềm để chữa lành bản thân. Yếu đuối là bản năng của con người. Vậy nên, đứng trước mọi khó khăn, chúng ta cứ chấp nhận chúng. Mọi nỗi đau đến với ta trong cuộc đời đều có lí do của riêng nó. Đau thì cứ khóc, buồn thì cứ gục đầu mà buông lỏng. Sau tất cả, đứng dậy và đi tiếp, trở nên mạnh mẽ hơn ngày hôm qua. Tôi không biết sẽ là ngày mai, hay ngày mốt… Nhưng chắc chắn, đó sẽ là một ngày đẹp nhất- với một tâm hồn mới, sức sống mới- mãnh liệt hơn.
3. Cuộc đời này là một cuộc chạy đua, bạn phải là người dẫn đầu, vì sứ mệnh của cuộc đời bạn. Không, đó chưa thật sự là một liều thuốc bổ.
Tham khảo: Tôi đã từng cố gắng để trở thành người về đích vẻ vang nhất trong những kì thi. Tôi đã từng ép bản thân phải “đạt” một điều gì đó để khẳng định giá trị của bản thân. Đó là hệ quả của những liều thuốc “phiện” tinh thần- nhanh chóng nhưng cũng hết sức tai hại. Tại sao ta phải chiến đấu với người khác, chiến đấu để làm gì? Ta cần gì ở những vinh quang đó? Những câu hỏi ấy xoáy sâu vào trí óc tôi để rồi nhận ra, bình an mới là điều ta mong muốn. Cuộc sống chẳng đặt ai vào tình thế phải chiến đấu với ai cả, chỉ có ta, chiến đấu với chính mình, vì đam mê, vì khát vọng, vì lí tưởng của riêng mình.
4. Ta không nên phụ thuộc vào bất kì ai để trở nên hạnh phúc. Bạn hạnh phúc theo cách của bạn, bạn hài lòng với lựa chọn của mình…
Tham khảo: Người phương Đông thường hay tin vào tướng số. Thế nhưng, bạn biết không, nốt nuồi nơi dòng lệ hay mái tóc xoăn dài không làm đời bạn bớt đi hạnh phúc. Bạn không tin vào hạnh phúc của chính mình thì ai sẽ thay nó gửi đến cho bạn. Bạn có quyền lựa chọn và hoàn toàn được hài lòng với hạnh phúc của chính mình. Tôi nhớ nàng tiên cá Ariel từng đổi lấy giọng hát để được lên bờ, được đi tìm tình yêu của chính mình. Và bạn thấy đấy, cô ấy vô cùng hạnh phúc với điều đó mặc dù hằn sâu bên trong, đó là sự đánh đổi…
Discussion about this post